Đêm dông gió lạnh đồng
Thao thức gì không ngủ
Mùa còn khơi khơi mưa nắng
Cha buồn làm chi...
Thầm biết lòng thương nhớ mãi người đi
Chiều hôm ấy cũng chiều đông buốt giá
Dấu chân qua bao nhiêu chiều vội vã
Cha vẫn còn những nỗi giận - thương
Con lớn lên từ khúc hát lòng vụng dại
Thèm một tiếng chân bên bậu cửa đông về
Không vòng tay đựng dỗi hờn thơ trẻ
Nằm gối đầu lên đất mà ngủ mê
Con đi qua những ngày nắng trải
Những ngày mưa giăng
Nỗi buồn cha lùi sâu trong vòm mắt
Dấu chân không còn đau mặt đất
Cho giấc mơ con sắp chạm tới mặt trời
À ơi!
Câu hát cha “... chín đợi...”
Câu hát cha “... mười chờ...”
Hẹn hò nằm ngoan sau những giấc mơ.
Hoàng Cúc